Câu hỏi:
Tập thơ nào của Tagore được đề cử trao giải Nobel Văn học năm 2013?
Thông tin thêm: Năm 49 tuổi, Tagore xuất bản bằng tiếng Anh tập thơ Gitanjali (theo tiếng Bengal có nghĩa là Thơ dâng). Thơ dâng gồm 103 bài thơ nhỏ không đề, được chọn ra từ những bài được viết từ năm 1900 bằng tiếng Bengal rồi dịch sang tiếng Anh.
Thơ dâng là món quà ông thành kính dâng lên cha mình, mà cũng có thể hiểu đó là món quà ông muốn dâng tặng cho đời. Thi phẩm này là lý do cho việc đề cử trao giải Nobel Văn học năm 1913, được đánh giá là những vần thơ tuyệt diệu, mang cảm nhận sâu sắc, độc đáo, thể hiện tài năng thơ ca đặc biệt khác thường.
Thơ dâng được công nhận là kỳ công thứ hai của văn học Ấn Độ (sau Sakuntala của Kalidasa - nhà thơ lớn Ấn Độ thế kỷ thứ 5).Tagore đã viết hơn một nghìn bài thơ với khoảng 50 tập trong suốt sự nghiệp. Ngoài Thơ dâng, những tập thơ tiêu biểu của ông còn Balaca, Người làm vườn, Mùa hái quả, Ngày sinh, Thơ ngắn...
Thơ của Tagore được đánh giá giàu tinh thần nhân loại, là chiếc gạch nối giữa những truyền thống văn hóa Ấn Độ và văn hóa hiện đại phương Tây.
Dưới đây là một đoạn thơ trong bài số 28 tập Thơ dâng, do Trần Tiễn Cao Đăng và Tân Đôn dịch:
Thời gian là vô tận trong tay Người, hỡi Chúa của con. Không ai đếm được những phút của Người.
Ngày và đêm qua đi, năm tháng nở rồi tàn như những bông hoa. Người biết chờ đợi.
Những thế kỷ của Người nối nhau hoàn thiện một bông hoa dại nhỏ nhoi.
Chúng con không có thời gian để mất, và vì không có thời gian, chúng con phải giành giật cơ hội.
Chúng con quá nghèo nên không thể chậm trễ.
Và như vậy thời gian trôi qua, trong khi con trao nó cho bất cứ ai cáu kỉnh đòi hỏi nó, và bàn thờ của Người không có bất kỳ lễ vật gì.
Lúc ngày tàn, con vội vã vì sợ chẳng may cửa của Người sẽ đóng; nhưng rồi con nhận thấy vẫn còn thời gian.
Giải thích: Năm 49 tuổi, Tagore xuất bản bằng tiếng Anh tập thơ Gitanjali (theo tiếng Bengal có nghĩa là Thơ dâng). Thơ dâng gồm 103 bài thơ nhỏ không đề, được chọn ra từ những bài được viết từ năm 1900 bằng tiếng Bengal rồi dịch sang tiếng Anh.
Thơ dâng là món quà ông thành kính dâng lên cha mình, mà cũng có thể hiểu đó là món quà ông muốn dâng tặng cho đời. Thi phẩm này là lý do cho việc đề cử trao giải Nobel Văn học năm 1913, được đánh giá là những vần thơ tuyệt diệu, mang cảm nhận sâu sắc, độc đáo, thể hiện tài năng thơ ca đặc biệt khác thường.
Thơ dâng được công nhận là kỳ công thứ hai của văn học Ấn Độ (sau Sakuntala của Kalidasa - nhà thơ lớn Ấn Độ thế kỷ thứ 5).Tagore đã viết hơn một nghìn bài thơ với khoảng 50 tập trong suốt sự nghiệp. Ngoài Thơ dâng, những tập thơ tiêu biểu của ông còn Balaca, Người làm vườn, Mùa hái quả, Ngày sinh, Thơ ngắn...
Thơ của Tagore được đánh giá giàu tinh thần nhân loại, là chiếc gạch nối giữa những truyền thống văn hóa Ấn Độ và văn hóa hiện đại phương Tây.
Dưới đây là một đoạn thơ trong bài số 28 tập Thơ dâng, do Trần Tiễn Cao Đăng và Tân Đôn dịch:
Thời gian là vô tận trong tay Người, hỡi Chúa của con. Không ai đếm được những phút của Người.
Ngày và đêm qua đi, năm tháng nở rồi tàn như những bông hoa. Người biết chờ đợi.
Những thế kỷ của Người nối nhau hoàn thiện một bông hoa dại nhỏ nhoi.
Chúng con không có thời gian để mất, và vì không có thời gian, chúng con phải giành giật cơ hội.
Chúng con quá nghèo nên không thể chậm trễ.
Và như vậy thời gian trôi qua, trong khi con trao nó cho bất cứ ai cáu kỉnh đòi hỏi nó, và bàn thờ của Người không có bất kỳ lễ vật gì.
Lúc ngày tàn, con vội vã vì sợ chẳng may cửa của Người sẽ đóng; nhưng rồi con nhận thấy vẫn còn thời gian.