Câu hỏi:
Con đèo nào được Hữu Loan nhắc đến trong những câu thơ trên:
Thông tin thêm: Đèo Cả là bài thơ đầu tay của Hữu Loan, sáng tác năm 1946, đăng trên báo Chiến sĩ với bút danh là Hữu.
Đèo Cả phân chia địa giới hai tỉnh Khánh Hòa và Phú Yên, bấy giờ là phòng tuyến của quân đội. Quân Pháp và Nhật tuy bị cầm chân ở mặt trận Nha Trang nhưng lực lượng còn rất mạnh, nôn nóng muốn chọc thủng căn cứ đèo Cả, đánh ra Tuy Hòa để bắt liên lạc với các đội quân viễn chinh phía bắc.
Nhiều chiến sĩ trên các chuyến tàu Nam tiến chi viện cho Nam Bộ kháng chiến đã dừng lại trên con đèo này. Nhà thơ Hữu Loan khao khát vào đèo Cả thâm nhập thực tế. Đèo Cả ra đời từ chuyến đi này.
Theo nhà giáo Chế Diễm Trâm (giáo viên Văn trường THPT chuyên Lê Quý Đôn, Khánh Hòa), bài thơ Đèo Cả được xây dựng trên cái tứ đượm màu bi tráng của thời đại. Chủ thể trữ tình nhìn thẳng vào hiện thực gian khổ, hào hùng bằng cái nhìn tỉnh táo nhưng không thiếu mơ mộng.
Núi rừng hiểm trở, hoang dại, thú dữ rình rập, lam sơn chướng khí, sốt rét và cái đói dày vò, hình hài, tóc râu sạm nắng gió dữ dằn nhưng vẫn đầy hùng tâm tráng chí.
Nhiều người nhận xét thơ Hữu Loan bi hùng như hơi thơ Đỗ Phủ. Không khí Đường thi ẩn hiện trong những nét bút với bóng núi cao ngất, mây trời ngưng đọng, bóng ngựa gầy trên đường mòn heo hút, chòi canh biên tái mù sương.
Đèo Cả! Đèo Cả! núi cao ngất mây trời Ai Lao sầu đại dương dặm về heo hút Đá bia mù sương Bên quán Hồng Quân người ngựa mỏi nhìn dốc ngồi than thương ai lên đường!
Giải thích: Đèo Cả là bài thơ đầu tay của Hữu Loan, sáng tác năm 1946, đăng trên báo Chiến sĩ với bút danh là Hữu.
Đèo Cả phân chia địa giới hai tỉnh Khánh Hòa và Phú Yên, bấy giờ là phòng tuyến của quân đội. Quân Pháp và Nhật tuy bị cầm chân ở mặt trận Nha Trang nhưng lực lượng còn rất mạnh, nôn nóng muốn chọc thủng căn cứ đèo Cả, đánh ra Tuy Hòa để bắt liên lạc với các đội quân viễn chinh phía bắc.
Nhiều chiến sĩ trên các chuyến tàu Nam tiến chi viện cho Nam Bộ kháng chiến đã dừng lại trên con đèo này. Nhà thơ Hữu Loan khao khát vào đèo Cả thâm nhập thực tế. Đèo Cả ra đời từ chuyến đi này.
Theo nhà giáo Chế Diễm Trâm (giáo viên Văn trường THPT chuyên Lê Quý Đôn, Khánh Hòa), bài thơ Đèo Cả được xây dựng trên cái tứ đượm màu bi tráng của thời đại. Chủ thể trữ tình nhìn thẳng vào hiện thực gian khổ, hào hùng bằng cái nhìn tỉnh táo nhưng không thiếu mơ mộng.
Núi rừng hiểm trở, hoang dại, thú dữ rình rập, lam sơn chướng khí, sốt rét và cái đói dày vò, hình hài, tóc râu sạm nắng gió dữ dằn nhưng vẫn đầy hùng tâm tráng chí.
Nhiều người nhận xét thơ Hữu Loan bi hùng như hơi thơ Đỗ Phủ. Không khí Đường thi ẩn hiện trong những nét bút với bóng núi cao ngất, mây trời ngưng đọng, bóng ngựa gầy trên đường mòn heo hút, chòi canh biên tái mù sương.
Đèo Cả! Đèo Cả! núi cao ngất mây trời Ai Lao sầu đại dương dặm về heo hút Đá bia mù sương Bên quán Hồng Quân người ngựa mỏi nhìn dốc ngồi than thương ai lên đường!