Câu hỏi:
Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng của quân dân Đại Việt, trận tiến quân đầu tiên của quân Tống trên phòng tuyến sông Cầu bị thất bại. Trong trận chiến này, quân Tống thất bại nhưng quân Lý cũng lâm vào tình trạng nguy khốn. Để cổ vũ tinh thần quân sĩ, Lý Thường Kiệt đã đứng trước quân sĩ và đọc bài thơ ‘Nam quốc sơn hà’. Điều này đúng hay sai?
Thông tin thêm: Để cổ vũ tinh thần binh sĩ, Lý Thường Kiệt không đứng trước quân sĩ đọc thơ mà dùng kế sai người giả làm thần nhân nấp ở trong đền thờ Trương Hát bên bờ Nam bến đò Như Nguyệt đọc thơ mắng giặc, báo trước sự thất bại và động viên tinh thần quân sĩ: "Nam quốc sơn hà Nam đế cư/ Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư/ Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/ Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư", nghĩa là "Sông núi nước Nam vua Nam ở/ Rành rành định phận ở sách trời/ Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm/ Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời".
Trong truyện Trương Hát ở sách Việt điện u linh của Lý Tế Xuyên đời Trần có chép rằng: "Một đêm, quân sĩ nghe trong đền có tiếng thần ngâm bài thơ ấy, đều phấn khởi. Quân Tống sợ táng đảm, quả nhiên không đánh đã tan, phải rút về nước". Có lẽ trong tình huống hết sức nguy nan như vậy, Lý Thường Kiệt đã tạo ra câu chuyện thần linh để khích lệ tinh thần quân sĩ và làm lung lạc ý chí chiến đấu của quân thù. Bài thơ chưa rõ xuất xứ, nhưng vào thời điểm đó đã góp phần không nhỏ vào việc đánh bại quân Tống trong trận chiến nguy kịch, có ý nghĩa rất lớn và được đi vào lịch sử dân tộc như là một bản tuyên ngôn độc lập quan trọng.
Sau bài "thơ thần", cuộc chiến chống Tống vẫn tiếp tục. Đến năm 1077, quân Tống rút lui hoàn toàn. Đối với Đại Việt, thắng lợi này có ý nghĩa to lớn, đập tan vĩnh viễn mộng xâm lược Đại Việt của nhà Tống, khiến tập đoàn phong kiến thống trị Trung Hoa phải hơn thế kỷ sau không dám nghĩ đến việc xâm lăng Đại Việt.
Giải thích: Để cổ vũ tinh thần binh sĩ, Lý Thường Kiệt không đứng trước quân sĩ đọc thơ mà dùng kế sai người giả làm thần nhân nấp ở trong đền thờ Trương Hát bên bờ Nam bến đò Như Nguyệt đọc thơ mắng giặc, báo trước sự thất bại và động viên tinh thần quân sĩ: "Nam quốc sơn hà Nam đế cư/ Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư/ Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/ Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư", nghĩa là "Sông núi nước Nam vua Nam ở/ Rành rành định phận ở sách trời/ Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm/ Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời".
Trong truyện Trương Hát ở sách Việt điện u linh của Lý Tế Xuyên đời Trần có chép rằng: "Một đêm, quân sĩ nghe trong đền có tiếng thần ngâm bài thơ ấy, đều phấn khởi. Quân Tống sợ táng đảm, quả nhiên không đánh đã tan, phải rút về nước". Có lẽ trong tình huống hết sức nguy nan như vậy, Lý Thường Kiệt đã tạo ra câu chuyện thần linh để khích lệ tinh thần quân sĩ và làm lung lạc ý chí chiến đấu của quân thù. Bài thơ chưa rõ xuất xứ, nhưng vào thời điểm đó đã góp phần không nhỏ vào việc đánh bại quân Tống trong trận chiến nguy kịch, có ý nghĩa rất lớn và được đi vào lịch sử dân tộc như là một bản tuyên ngôn độc lập quan trọng.
Sau bài "thơ thần", cuộc chiến chống Tống vẫn tiếp tục. Đến năm 1077, quân Tống rút lui hoàn toàn. Đối với Đại Việt, thắng lợi này có ý nghĩa to lớn, đập tan vĩnh viễn mộng xâm lược Đại Việt của nhà Tống, khiến tập đoàn phong kiến thống trị Trung Hoa phải hơn thế kỷ sau không dám nghĩ đến việc xâm lăng Đại Việt.