Câu hỏi:
Sau khi chiếm được Sài Gòn, người Pháp cho xây dựng một tháp nước tại vị trí Hồ Con Rùa ngày nay. Đó là năm nào?
Thông tin thêm: Vị trí Hồ Con Rùa vào năm 1790 là cổng thành Khảm Khuyết của thành Bát Quái (còn gọi là thành Quy) được xây theo lệnh vua Gia Long.
Tuy nhiên, sau cuộc nổi loạn của Lê Văn Khôi (1833-1835), vua Minh Mạng đã cho phá thành Bát Quái và xây một ngôi thành nhỏ hơn mang tên là thành Phụng (thành Gia Định).
Vị trí cửa Khảm Khuyết trở thành một điểm ở ngoài thành và nối thẳng con đường ngoài mặt tây thành xuống bến sông (đường số 16 - Catinat, bây giờ là Đồng Khởi).
Sau khi chiếm được Sài Gòn năm 1859, người Pháp cho phá hủy toàn bộ thành Gia Định. Năm 1878, một tháp nước được xây tại vị trí Hồ Con Rùa ngày nay để phục vụ nhu cầu cung cấp nước uống cho cư dân trong vùng.Theo tài liệu do tác giả Trần Nhật Vy sưu tầm trong cuốn Sài Gòn chốn chốn rong chơi, tháp nước này được gọi là sa-tô-đô (châuteau d'eau - bồn nước trên cao), thực ra là cung cấp nước cho các cơ sở nhà nước và các nhà cửa, dinh thự của người Pháp.
Nơi đây được gọi là "Place de châuteau d'eau", người bình dân gọi là "bồn binh sa-tô-đô". Việc xây bồn nước đồng nghĩa với việc xác định thời điểm hình thành hệ thống "nhà máy" ở Sài Gòn và xác định sự phát triển của đô thị Sài Gòn.
Tháp nước tồn tại đến năm 1921 thì bị phá bỏ vì khi đó Sài Gòn phát triển về dân số và nhu cầu sử dụng nước lớn hơn. Một tháp nước khác có công suất lớn hơn được xây dựng gần đó, nay nằm trong khuôn viên của công ty Sawaco, đối diện Hồ Con Rùa.
Giải thích: Vị trí Hồ Con Rùa vào năm 1790 là cổng thành Khảm Khuyết của thành Bát Quái (còn gọi là thành Quy) được xây theo lệnh vua Gia Long.
Tuy nhiên, sau cuộc nổi loạn của Lê Văn Khôi (1833-1835), vua Minh Mạng đã cho phá thành Bát Quái và xây một ngôi thành nhỏ hơn mang tên là thành Phụng (thành Gia Định).
Vị trí cửa Khảm Khuyết trở thành một điểm ở ngoài thành và nối thẳng con đường ngoài mặt tây thành xuống bến sông (đường số 16 - Catinat, bây giờ là Đồng Khởi).
Sau khi chiếm được Sài Gòn năm 1859, người Pháp cho phá hủy toàn bộ thành Gia Định. Năm 1878, một tháp nước được xây tại vị trí Hồ Con Rùa ngày nay để phục vụ nhu cầu cung cấp nước uống cho cư dân trong vùng.Theo tài liệu do tác giả Trần Nhật Vy sưu tầm trong cuốn Sài Gòn chốn chốn rong chơi, tháp nước này được gọi là sa-tô-đô (châuteau d'eau - bồn nước trên cao), thực ra là cung cấp nước cho các cơ sở nhà nước và các nhà cửa, dinh thự của người Pháp.
Nơi đây được gọi là "Place de châuteau d'eau", người bình dân gọi là "bồn binh sa-tô-đô". Việc xây bồn nước đồng nghĩa với việc xác định thời điểm hình thành hệ thống "nhà máy" ở Sài Gòn và xác định sự phát triển của đô thị Sài Gòn.
Tháp nước tồn tại đến năm 1921 thì bị phá bỏ vì khi đó Sài Gòn phát triển về dân số và nhu cầu sử dụng nước lớn hơn. Một tháp nước khác có công suất lớn hơn được xây dựng gần đó, nay nằm trong khuôn viên của công ty Sawaco, đối diện Hồ Con Rùa.