Câu hỏi:
Chiến tranh thế giới lần thứ hai xảy ra, các nhà máy điện ở Sài Gòn bị cạn nguồn than đá. Họ phải xoay xở thế nào?
Thông tin thêm: Cuối năm 1945, CEE gặp phải hai khó khăn lớn: bị phong tỏa nên số thiết bị và nồi hơi mà công ty đặt mua mãi đến một năm sau mới lấy về được; số than đá được cung cấp từ Hòn Gai ngày càng khó khăn, sau đó ngưng hẳn. Các nhà máy điện phải dùng đủ thứ để đốt lò như vỏ trấu, bắp, than bùn.
Công ty buộc ngưng cung cấp điện cho mấy tỉnh phía bắc Sài Gòn, năm 1945-1946 sản lượng điện sụt giảm thê thảm. Mức cung cấp điện cho giờ cao điểm Sài Gòn - Chợ Lớn chỉ đạt 4.200 kW, trong khi dân số thành phố ngày càng gia tăng.
Sau đó, công ty CEE đã nỗ lực đưa công suất và sản lượng điện gia tăng bằng cách đầu tư trang bị lại cho nhà máy điện Chợ Quán, đến năm 1951 thì công suất nhà máy này lên 36.200 kW. Phần hơi nước gồm chín nồi hơi nước với năng lực sản xuất mỗi giờ là 135 tấn hơi nước, trong đó ba nồi được làm lại mới hoàn toàn để sử dụng dầu mazut.
Nhận thấy những thay đổi trên chưa đủ cung cấp điện cho nhu cầu rất lớn của Sài Gòn - Chợ Lớn khi đó nên CEE đã thực hiện chương trình đầu tư kéo dài 5 năm với kinh phí trên hai tỷ Franc. Họ phục hồi nhà máy đèn Cầu Kho bằng cách lắp đặt ba nhóm máy diesel với công suất 900 kW mỗi máy, trang bị thêm hai nhóm máy phát điện, bốn nồi hơi có áp suất lớn hơn, mua thêm một máy phát điện tuôcbin công suất 12.000 kW.
Đến đầu năm 1954, công suất thiết kế của cả hai nhà máy Chợ Quán và Cầu Kho đã đạt được 54.000 kW. CEE tiếp tục mở rộng mạng lưới phân phối điện, tăng số trạm biến thế và chiều dài đường cáp ngầm.
Giải thích: Cuối năm 1945, CEE gặp phải hai khó khăn lớn: bị phong tỏa nên số thiết bị và nồi hơi mà công ty đặt mua mãi đến một năm sau mới lấy về được; số than đá được cung cấp từ Hòn Gai ngày càng khó khăn, sau đó ngưng hẳn. Các nhà máy điện phải dùng đủ thứ để đốt lò như vỏ trấu, bắp, than bùn.
Công ty buộc ngưng cung cấp điện cho mấy tỉnh phía bắc Sài Gòn, năm 1945-1946 sản lượng điện sụt giảm thê thảm. Mức cung cấp điện cho giờ cao điểm Sài Gòn - Chợ Lớn chỉ đạt 4.200 kW, trong khi dân số thành phố ngày càng gia tăng.
Sau đó, công ty CEE đã nỗ lực đưa công suất và sản lượng điện gia tăng bằng cách đầu tư trang bị lại cho nhà máy điện Chợ Quán, đến năm 1951 thì công suất nhà máy này lên 36.200 kW. Phần hơi nước gồm chín nồi hơi nước với năng lực sản xuất mỗi giờ là 135 tấn hơi nước, trong đó ba nồi được làm lại mới hoàn toàn để sử dụng dầu mazut.
Nhận thấy những thay đổi trên chưa đủ cung cấp điện cho nhu cầu rất lớn của Sài Gòn - Chợ Lớn khi đó nên CEE đã thực hiện chương trình đầu tư kéo dài 5 năm với kinh phí trên hai tỷ Franc. Họ phục hồi nhà máy đèn Cầu Kho bằng cách lắp đặt ba nhóm máy diesel với công suất 900 kW mỗi máy, trang bị thêm hai nhóm máy phát điện, bốn nồi hơi có áp suất lớn hơn, mua thêm một máy phát điện tuôcbin công suất 12.000 kW.
Đến đầu năm 1954, công suất thiết kế của cả hai nhà máy Chợ Quán và Cầu Kho đã đạt được 54.000 kW. CEE tiếp tục mở rộng mạng lưới phân phối điện, tăng số trạm biến thế và chiều dài đường cáp ngầm.