Câu hỏi:
Trần Bình Trọng là danh tướng có công lớn trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên - Mông lần thứ mấy?
Thông tin thêm: Đầu năm 1285, 500 nghìn quân Nguyên - Mông do tướng Thoát Hoan chỉ huy kéo sang xâm lược Đại Việt lần thứ hai. Thấy thế giặc mạnh, Trần Quốc Tuấn quyết định cho lui quân về giữ Vạn Kiếp (nay thuộc Chí Linh, Hải Dương). Trước sức tấn công ồ ạt của quân Nguyên - Mông, quân Đại Việt lại rút về Thăng Long rồi tính kế rút về Thiên Trường (nay thuộc Nam Định).
Trần Bình Trọng được Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, thượng hoàng Trần Thái Tông và vua Trần Nhân Tông giao nhiệm vụ giữ vùng Đà Mạc - Thiên Mạc (nay là vùng giáp ranh giữa Hưng Yên và Hải Dương), ngăn chặn quân Nguyên - Mông, đảm bảo cho vua, triều đình, tôn thất và đại quân rút lui an toàn theo đường sông Hồng về hướng phủ Thiên Trường.
Trần Bình Trọng chỉ huy cuộc đánh chặn quân giặc tại bãi Đà Mạc. Ông đã chỉ huy binh sĩ tả xung hữu đột, không ngại hy sinh, chiến đấu rất ngoan cường để kéo dài thời gian nhằm cầm chân quân Nguyên - Mông càng lâu càng tốt. Tuy nhiên, với sự chênh lệch quá lớn về lực lượng, sau nhiều đợt tấn công, quân Nguyên - Mông phá được đội hình quân nhà Trần, Trần Bình Trọng bị sa vào tay giặc.
Giải thích: Đầu năm 1285, 500 nghìn quân Nguyên - Mông do tướng Thoát Hoan chỉ huy kéo sang xâm lược Đại Việt lần thứ hai. Thấy thế giặc mạnh, Trần Quốc Tuấn quyết định cho lui quân về giữ Vạn Kiếp (nay thuộc Chí Linh, Hải Dương). Trước sức tấn công ồ ạt của quân Nguyên - Mông, quân Đại Việt lại rút về Thăng Long rồi tính kế rút về Thiên Trường (nay thuộc Nam Định).
Trần Bình Trọng được Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, thượng hoàng Trần Thái Tông và vua Trần Nhân Tông giao nhiệm vụ giữ vùng Đà Mạc - Thiên Mạc (nay là vùng giáp ranh giữa Hưng Yên và Hải Dương), ngăn chặn quân Nguyên - Mông, đảm bảo cho vua, triều đình, tôn thất và đại quân rút lui an toàn theo đường sông Hồng về hướng phủ Thiên Trường.
Trần Bình Trọng chỉ huy cuộc đánh chặn quân giặc tại bãi Đà Mạc. Ông đã chỉ huy binh sĩ tả xung hữu đột, không ngại hy sinh, chiến đấu rất ngoan cường để kéo dài thời gian nhằm cầm chân quân Nguyên - Mông càng lâu càng tốt. Tuy nhiên, với sự chênh lệch quá lớn về lực lượng, sau nhiều đợt tấn công, quân Nguyên - Mông phá được đội hình quân nhà Trần, Trần Bình Trọng bị sa vào tay giặc.